Gần 15 giờ ngày 7/8/2010, tôi đang đi trên đường Võ Thị Sáu thì bất ngờ thấy một thanh niên chạy trước tôi mặc chiếc áo thun có hàng chữ: Trust in Lord, Never, Never, Never, Never, Give up! Tôi “giật mình”.
Tôi chạy theo một đoạn đường. Chợt anh ta ghé vào mua thuốc lá, tôi cũng ghé vào mua chewing gum để có dịp… “tiếp cận”.
Hỏi qua hỏi lại, anh ta cũng có vẻ “cởi mở”. Vậy là anh ta cũng là người Công giáo. Tôi hỏi:
- Anh mua áo hay ai biếu anh?
- Em mua lâu rồi.
- Anh biết áo ghi chữ gì không?
- Dạ, không. Em thích áo thun nên mua đại vậy thôi.
- Anh về bỏ áo này đi, vì dòng chữ ghi sau lưng anh không ủng hộ niềm tin Công giáo.
- Vậy hả. Dạ, em hiểu.
Cũng may là anh ta nhận ra vấn đề. Tạ ơn Chúa. Tưởng cũng nên nói thêm rằng nhiều bạn trẻ cứ mặc những chiếc áo thun có ngoại ngữ mà vẫn… “vô tư”, vì họ không hiểu gì. Một số bạn gái còn mặc những chiếc áo có hàng chữ trước ngực là “Kiss me”, “Touch here”,… Có lẽ họ cứ tưởng ngoại ngữ là sang, là sành điệu, là “oai”, là “mốt”. Chuyện nhỏ nhưng… không nhỏ!